Học viện CSND và dấu ấn lịch sử trong tôi
Ngày nhập học, những tia nắng đầu tiên chiếu rọi sau những ngày mưa  ẩm ướt. Trong ánh nắng tinh khôi ấy, Học viện CSND hiện lên với những khối kiến trúc vững vàng, uy nghiêm như bản lĩnh, cốt cách của những người chiến sĩ công an đã, đang và sẽ được học tập, rèn luyện và cống hiến tại ngôi trường anh hùng này. Nếu một lần được đặt chân đến nơi đây, bạn có thể ngưỡng vọng nhìn lên tượng đài Bác cùng những nhà lãnh đạo kiệt xuất nhất của dân tộc, dạo bước trong khuôn viên rộng lớn với những hàng cây rợp bóng, ngắm nhìn những sắc xanh quân phục đang miệt mài rèn luyện trên thao trường… và bạn có thể ấn tượng với thật nhiều những nét đẹp khác của mái trường này. Còn với riêng tôi, một sinh viên năm nhất, tôi muốn theo ngược dòng thời gian tìm hiểu về lịch sử chói ngời của Học viện anh hùng ngày hôm nay.

Chẳng trang sử của dân tộc nào viết nên mà không có đau thương, Tổ quốc Việt Nam trường tồn vì có biết bao người con lặng thầm lấy thân mình che chở, bảo vệ dáng hình xứ sở. Vinh dự và tự hào thay, trong những thời khắc gian lao nhưng anh dũng ấy có biết bao người từ ngôi trường mà sau này tôi vinh dự được theo học cũng đã ra đi, góp phần vào chiến công tạo nên mùa xuân độc lập của đất nước. 

Ngày 15/5/1968, sau cuộc tiến công và nổi dậy Tết Mậu Thân, Bộ trưởng Bộ Công an đã ra quyết định tách phân hiệu của Cảnh sát thuộc trường Công an Trung ương thành trường Cảnh sát nhân dân. Ngôi trường được đặt tại Suối Hai, Hà Tây (nay là Hà Nội), mảnh đất địa linh với bao truyền thuyết oai hùng, xưa cổ. Trong không khí cả nước ra trận “Tất cả vì miền Nam ruột thịt”, các cán bộ, giảng viên, sinh viên của nhà trường vẫn ra sức nghiên cứu, giảng dạy khắc phục những thiếu thốn trong buổi đầu thành lập để đào tạo cho đất nước những người cán bộ công an ưu tú, góp phần vào sự nghiệp đào tạo của Ngành, phục vụ cuộc đấu tranh giữ gìn an ninh, trật tự mà Đảng, Nhà nước tin cậy giao phó. Và sau bao gian khổ, hi sinh, mùa xuân năm 1975, lá cờ Tổ quốc tung bay trên nóc Dinh Độc Lập, người người tưng bừng vẫy tay trên khắp các nẻo đường báo hiệu giờ khắc lịch sử thiêng liêng của đất nước, của dân tộc bước sang một kỉ nguyên mới - kỉ nguyên của độc lập tự do, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ. Học viện Cảnh sát nhân dân cũng đóng góp một phần không nhỏ vào thắng lợi ấy.

Ngày 2/5/1976, Bộ Công an có quyết định tách Trường Cảnh sát nhân dân thành Trường Sỹ quan Cảnh sát nhân dân và Trường Hạ sỹ quan Cảnh sát nhân dân. Ngày 27/11/1976, Chính phủ quyết định công nhận Trường Sỹ quan Cảnh sát nhân dân nằm trong hệ thống trường thuộc hệ đại học. Ngày 02/10/2001, trường Đại học Cảnh sát nhân dân được Đảng uỷ Công an Trung Ương và Lãnh đạo Bộ Công an đổi tên thành Học viện CSND. Đây là một cột mốc đánh dấu sự trưởng thành và phát triển của nhà trường trong thời kỳ mới. Từ đó đến nay, nhà trường không ngừng xây dựng và phát triển trở thành một trong hai trường có chất lượng đào tạo hàng đầu của Bộ công an và phấn đấu trở thành cơ sở giáo dục đại học trọng điểm quốc gia vào năm 2018. 

Cuộc chiến tranh vệ quốc vĩ đại với biết bao mồ hôi, xương máu đã đi qua nhưng một cuộc chiến mới đang tiếp diễn. Đó là cuộc chiến bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của Tổ quốc và giữ gìn trật tự an toàn xã hội. Trải qua 47 năm xây dựng và trưởng thành, mái trường Học viện CSND đã đào tạo cho đất nước hơn 50.000 cán bộ, trong đó có trên 40.000 Cử nhân, 5000 Thạc sỹ, trên 300 Tiến sỹ. Nhưng có lẽ hơn hết là tất cả học viên đã và đang học tập tại nơi đây đều ý thức được sứ mệnh mà Tổ quốc, Đảng và nhân dân giao phó. Không ai có thể đếm hết những nơi bước chân qua, không ai đo được những đêm dài không ngủ để bảo vệ sự bình yên cho từng ngôi nhà góc phố. Có thể chúng ta không biết hết mặt, nhớ hết tên, nhưng có lẽ ai cũng biết rằng họ, những chiến sĩ Công an bước ra từ Học viện CSND anh hùng là những nốt trầm xao xuyến giữ cho bản hòa ca cuộc sống mãi bình yên.

47 năm qua đi, đó không phải là quãng thời gian dài so với lịch sử dân tộc nhưng nó đã ghi dấu bao thăng trầm phát triển của một ngôi trường anh hùng. Chắc chắn trong khoảng thời gian ngắn đầu khóa tôi chưa thể biết hết những bề dày lịch sử và thành tích tốt đẹp của trường. Nhưng tôi hi vọng trong suốt 4 năm học tới, tôi có thể tìm hiểu, khám phá thêm thật nhiều nét đẹp của cuộc sống,con người nơi đây và thế hệ chúng tôi sẽ luôn cố gắng học tập, rèn luyện thật tốt để viết tiếp trang sử vẻ vang của cha anh, xứng đáng là học viên của Học viện CSND anh hùng.

 

Nguyễn Thúy - B1D41
Nội san "Người cảnh sát trẻ"

Gửi cho bạn bè

Phản hồi

Thông tin người gửi phản hồi